Năm Tháng Tĩnh Lặng, Kiếp Này Bình Yên
“ Năm tháng yên bình, kiếp này bình yên ” kể về rất nhiều người, chậm rãi ngắm hoa khai, thưởng trà ngắm hồ xuân thuỷ, từ một thành phố đến một thị xã. Năm tháng phong trần, có những người sẽ gói ghém đơn độc vào tư trang, có những người lại đeo đẳng những ký ức trên vai, tổng thể đều đang kiếm tìm một phần linh hồn nguyên sơ trong chính mình, nhưng một phút hấp tấp vội vàng lại trót quên đi bản ngã, không tìm thấy đường về. Tài nữ lánh đời Bạch Lạc Mai, lấy thiện ý viết hồng trần, lấy phật hiệu đàm đạo nhân sinh, lấy mây nước trong thiền để chuyện trò nhân gian khói lửa .“ Phật ở nơi nao ? Giữa chốn đồng không mông quạnh cỏ cây tàn tạ, một ngọn cỏ xanh non là Phật ; giữa đêm tuyết im lìm không tiếng động, một chậu than hồng là Phật ; giữa sông bể mênh mang vô bờ, một chiếc thuyền con là Phật ; giữa sắc màu xen kẽ rối rắm, đơn sơ là Phật ; giữa ngày tháng loạn lạc huyên náo, bình an là Phật. Gặp Phật khi nào ? Trong năm tháng đợi chờ hoa nở, giữa phù hoa giữ sự đơn thuần, trong phồn tạp tĩnh tâm dưỡng tính, sẽ hoàn toàn có thể gặp Phật. ” ( Trích “ Hoa Nở Gặp Phật ” )
Duyên
Yêu một người có lẽ chỉ trong chớp mắt, quên một người lại có thể cần cả cuộc đời.
Biết rõ như vậy, nhưng nhiều người vẫn phải yêu, thậm chí còn ngàn dặm xa xôi săn lùng tình yêu, muốn kết một đoạn tình duyên trong kiếp này, để tuổi xuân không hối, đời người không tiếc. Có điều tình yêu cần trao ra, cần gánh vác, dù đen bạc cũng phải nhẫn nhịn, dù phản bội cũng cần khoan dung. Dẫu có một ngày mất đi, dùng thời hạn trọn đời để gìn giữ hoài tưởng, cũng sẽ không cảm thấy nặng nề mệt nhọc, tình yêu như vậy, mới được xem là tình yêu chân chính .
Nếu Em An Lành, Đó Là Ngày Nắng
Mỗi một con người đến quốc tế này, đều là khách qua đường vội vã. Có những người khi gặp gỡ họ, quay mình là quên ; có những người lướt qua họ, buộc phải quay đầu. Tất cả gặp gỡ và ngoái nhìn đều là duyên phận, khi bạn yêu một bóng hình nào đó, luyến lưu một ánh mắt nào đó, có nghĩa là trong tim bạn đã kết một đoạn tình duyên. Chỉ là duyên sâu duyên mỏng dính, bất kể ai đều không hề nắm chắc, tụ tan không có nguyên do, tất cả chúng ta đều phải đối đãi bằng cái tâm thông thường. Một người, một quyển sách, một chén trà, một giấc mộng sau rèm. Có lúc, nỗi đơn độc xui khiến lòng người rung động như vậy, cũng chỉ có khoảnh khắc này, thế sự mới trở nên yên bình đến vậy .
Gặp Lại Chốn Hồng Trần Sâu Nhất
“ Duyên là gì ? Duyên là gặp nhau nơi ngã tư đường, là nắm tay chốn hồng trần lạ lẫm ; duyên là muôn đóa hoa xuân hàng loạt nở rộ, là hai phiến lá thu cùng nhau rụng xuống ; duyên là đối thoại giữa non và nước, là mặt trời và mặt trăng đồng thời Open. Gặp nhau, quen nhau giữa biển người bát ngát chính là duyên, lưu lạc giữa hồng trần lại không quên lãng chính là duyên. Gặp gỡ, là một kiếp nạn niềm hạnh phúc, cũng là một nét đẹp sai lầm đáng tiếc. Quên nhau, là một sự khởi đầu sợ hãi, cũng là sự kết thúc trong trẻo. ”
( Trích Duyên xưa )
Bởi Vì Thấu Hiểu Cho Nên Từ Bi
Bởi vì đồng cảm vì vậy từ bi là cuốn tản văn vô cùng sâu lắng của Bạch Lạc Mai. Cuốn tản văn lấy đề tài là chuyện đời khuynh thành của nữ văn sĩ kỳ tài Trương Ái Linh nhưng qua đó, là bức tranh muôn màu của đời sống, của xưa và nay, của cũ và mới. Từng câu từng chữ của Bạch Lạc Mai vừa nhẹ nhàng vừa trì trệ dần, vừa hoa lệ vừa lạnh nhạt đem đến cho người đọc một thứ cảm xúc rất là đặc biệt quan trọng. Văn chương như suối, chảy trôi tới đâu là tưới mát lòng người tới đó .
Nước lạnh sông lặng, trăng sáng sao thưa.
Trước khi hạ màn, tôi bỗng khóc. Có lẽ tất cả chúng ta đều nên giữ một trái tim lương thiện, coi đời này là kiếp ở đầu cuối, chờ đón trên con đường duyên phận sẽ đi qua, tôn trọng từng đoạn tình cảm mà khó khăn vất vả mới có được. Phải biết rằng, giữa ngàn vạn người, gặp được người mà bạn muốn, phải tu duyên phận biết bao năm ! Năm tháng bất tận, ly hợp phút chốc .Bởi vì đồng cảm, vì vậy từ bi .
Vnwriter
Source: https://linkshay.com
Category: Review